Chương 92: Ngày đầu tiên của chu kỳ hồi quy thứ 10
Chớp mắt! Tôi mở mắt và nhìn xung quanh. Mùi hương quen thuộc của khu rừng bao quanh tôi. '...Tôi chết rồi.' Tôi không mong mình sẽ sống sót, nhưng thật bực mình khi không gây ra bất kỳ thiệt hại đáng kể nào. 'Tôi đoán hành động cuối cùng của mình khi nguyền rủa Quả Trường Thọ chính là cuộc đấu tranh cuối cùng...' Tôi tặc lưỡi. 'Đó có phải là sức mạnh của một tu sĩ Nguyên Anh không?' Tôi nhớ lại pháp thuật của Nguyên Lệ đã nhấn chìm toàn bộ sa mạc như một cơn bão cát khi hắn sử dụng sương máu. 'Một tu sĩ Kết Đan lại giống như thiên tai? Thật nực cười.' 'Đó' chính là thảm họa thực sự. Cảnh giới Kết Đan chỉ là mô phỏng một thảm họa. Tôi cảm thấy những người đồng đội của mình dần dần thức tỉnh xung quanh. Tôi kích thích thần thức của mình và sử dụng pháp thuật gây ngủ để đưa tất cả bọn họ trở lại giấc ngủ. Sau đó, tôi nhận ra điều gì đó kỳ lạ. 'Tại sao... đan điền thượng của mình lại không đau?' Tôi chưa tách thần t...